Nguyên Thạch

Nỗi buồn Tháng Tư.

Tháng tư đến sao nghe lòng dịu vợi.
Ba mươi năm
rồi .
Ta vẫn đ
ợi vẫn trông.
Tháng Tư tang thươ
ng dày xéo ngập cõi lòng.
Mong được phút đôi dòng lời tâm s.
Đất nước ơi.
Bao nhiêu năm ai chế ng
.
Ai giam cầm cả Dân tộc vì ai.
Ta thẹn lòng vùi ngủ chí làm trai.
Khi vận Nước là chuổi dài tôi tớ.

Tháng Tư hỡi.
Trong ta từng nổi nh
.
Nỗi bàng hoàng...
Gục ngã áo chiến binh.
Dẫu biết rằng quê mẹ dứt
chiến chinh.
Gom một mối.
Điêu linh từ dạo ấy.

Tháng Tư hụt hẫn đau thương vô ngần đ
ấy.
Vùi cuộc đời tận vực đ
áy trần ai.
Ngơ ngác tìm đâu lối thoát tươ
ng lai.
Và c
thế ngập chìm trong tủi nhục.
Ôi Đất nước bốn ngàn năm
Dân tộc.
Ải Nam quan chạy dọc tới Cà mau.
Tháng Tư ơi khối triệu ngươì nhói dậy nỗi đ
au.
Còn hay mất.
Niềm tự
hào nòi giống.
Thác Bản giốc.
Ải Nam quan bị cống.
Cho Băc triều đổi cuộc sống vinh thân.
Đớn đau thay nửa vùng vịnh Bắc phần.
Chẳng tiếc nuối cũng hiến dần cho tham vọng.
Hoàng sa ơi biển mênh mông trời
lộng.
Dãi biên thuỳ giấc mộng của ngày mai.
Trả lời sao cho thế hệ con cháu tươ
ng lai.
Trường sa dần mất trãi dài theo năm
 tháng.
Ai phản Quốc ?.
Ai gục đ
ầu qui Hán?.
Cõi trần ai ai tán tận lươ
ng tâm.
Trễ lắm rồi ta ướm vạn nỗi hờn căm.

Làm con sóng ầm ầm cơ
n sóng dậy.
 
Nguyên Thạch.
Tháng Tư 2007.

Được bạn: vdn 9.6.07 đưa lên
vào ngày: 10 tháng 11 năm 2011

Bình luận về Bài thơ "Nỗi buồn Tháng Tư."